Thứ Ba, 2 tháng 6, 2009

ĐẠO THÁNH VĂN HOÁ CHÍNH THỐNG CỦA ĐẤT VIỆT


ĐẠO THÁNH VĂN HOÁ CHÍNH THỐNG ĐẤT VIỆT



Dân tộc Việt Nam ta ảnh hưởng rất nhiều nền văn hóa, không kể văn hóa các Dân Tộc thiểu số thì tam giáo đồng hành chiếm lĩnh đức tin của đại đa số người Dân Tộc Kinh, cùng một số Dân Tộc lân cận sống trên khắp các vùng miền đất Việt. 1 là nho giáo, 2 là lão giáo, 3 là phật giáo.
Ba tôn giáo lớn này đồng hành ảnh hưởng tới đời sống văn hóa của đại đa số người kinh cùng các Dân Tộc bạn, trong đời sống văn hóa.
Nho giáo do đức Khổng Tử người Trung Quốc sáng lập ( đưa ra lễ phép Quân Thần, lễ giáo gia phong ).
Phật giáo do hoàng tử Sĩ Đạt hiệu diệu là Thích Ca Mầu Ni, người ấn độ sáng lập, ( Đưa ra thuyết nhân quả báo ứng, giác ngộ chi thức giải thoát nỗi khổ của sinh lão bệnh tử).
Lão giáo do Lão Tử người Trung Quốc sáng lập ( đưa ra đạo tu tiên, trở về với tự nhiên tạo hóa ).
Đạo thánh của đất Việt xuất phát từ nhu cầu tâm linh của một số địa phương trên đất Việt, được nhân gian suy tôn những tấm gương Thánh nhân mẫu mực về tài chí và đức độ trước cảnh đời nghiệt ngã, đã hiển linh cứu đời giúp người nên được trăm họ nhân gian tôn kính, quy tập từ các vùng miền lại qua nhiều đời, nhiều thế hệ, mà thành một Đạo riêng của đất Việt.
Lịch sử của đạo thánh đất Việt theo di tích đền phủ hiện đang tồn tại, và theo văn tự lưu truyền trong những bản văn hầu từ cổ xưa đã khẳng định về thời gian qua văn của quan lớn đệ ngũ tuần tranh về thời gian vào thời thục hán ( quân triệu đà xâm lăng đất Việt trước công nguyên trên 200 năm ).
Và theo di tích khảo cổ tại đền vua cha bát hải, đền quan đệ nhị, cùng một số văn tự lưu truyền khẳng định thời gian lịch sử có thừ thời vua hùng vương thứ 18. đến thời nhà lê chúa nguyễn chúa trịnh theo di tích của thánh mẫu liễu hạnh . Đã khẳng định về đạo thánh đất việt là một nền văn hoá dân gian quy tập hoàn thiện hệ tư tưởng tôn thờ qua nhiều đời, nhiều thế hệ, suốt dọc thời gian lịch sử của đất mẹ đến ngày nay. chứ không phải của riêng một con người nào sáng lập ra đạo thờ thánh.
Đạo Thánh của người Việt cũng cùng chung một tư tưởng với Đạo Lão ( tu Tiên ), cùng chung tính Bồ Tát của ( Phật giáo ), lại mang tính ( lễ phép Quân Thần lễ giáo gia phong của Nho Giáo) và khéo léo vinh bản chất mẫu hệ tâm linh của địa phương.
`
Đạo Thánh của đât Việt là một nền văn hóa độc nhất vô nhị trên thế giới, ở góc độ giải quyết căn cơ, bản chất, cá tính của con người rất hiệu quả. Điều này vốn đang là nỗi bức súc của xã hội trên nhiều địa phương khắp địa cầu. Những rắc rối về bản chất căn cơ giới tính, nhất là những người quá nặng nề dẫn đến nhân tính biến thái, vì giới tính khác thường không được giải tỏa, đã gây ra rất nhiều hậu quả tác hại cho bản thân đương sự, cũng như cộng đồng và xã hội, ( như làm ra những việc quái gở, hung đồ bạo ngược..V..V..)
Đạo Thánh của đất Việt phản ánh lên sức mạnh tâm linh của con người theo một hệ thống quyền lực, không khác gì chính quyền của của người trần gian, vào thời điểm phát sinh Thánh Đạo. Điều này phản ánh lên trật tự trong thế giới tâm linh của con người trên đất việt cũng được xếp sắp rất quy củ từ cổ xưa.
Đạo Thánh của người Việt ngôi cao nhất là ( Vua Cha Ngọc Hoàng Thượng Đế ). Theo sự sắp xếp tượng pháp ban bệ tại các đền phủ trên đất Việt thì ngôi vị vua cha được xắp đặt ở chính giữa và cao nhất, tả là trần triều hiển Thánh hưng Đạo Đại Vương ( đại diện cho sức mạnh tâm linh của quân đội chiến binh sức mạnh quyền lực chủ yếu của mọi thời đại ) , hữu là Tứ Phủ sơn trang đại diện cho sức mạnh của vật chất của cải trên núi rừng sông biển, mà các vị chúa chầu đứng đầu cai quản. Hậu cung là con gái của Đức Vua Cha ngọc Hoàng : ( Đức Thánh Mẫu Liễu Hạnh ). Mẫu Liễu Hạnh ba lần hạ thế theo truyền thuyết dân gian, do sự sắp đặt của Vua cha.
Ở tiền sảnh là ban công đồng, thờ hội đồng các quan, ( quan đệ nhất thượng thiên quản lý thiên cung. Quan đệ nhị thượng ngàn quản lý núi rừng, tiền thanh tra, hậu giám sát. Quan đệ tam bơ phủ quản lý sông nước. Quan đệ tứ khâm sai là đại thần, vâng mệnh của Vua Cha Ngọc đế. Quan đệ ngũ tuần tranh quản lý quân quyền âm thiên binh của triều đình, tương tự như công an hay bộ phận an ninh bảo vệ luật pháp ).
Các ngôi vị quan lớn này không khác gì các bộ trưởng tỉnh trưởng đầu ngành của một chính thể trên trần thế. Dưới hạ ban công đồng là ban ngũ hổ, thờ các Hổ tướng quan quân của hội đồng các quan bốn phủ.
Trong đạo thánh của Đất việt phân ra hai dòng trong đạo. 1 là tâm linh nặng về Trần Triều, 2 là tâm linh nặng về bốn phủ. Cũng chẳng khác gì trần gian làm việc cho quân đội hay công an thì cũng là phục vụ chính thể Quốc Gia.
Về bốn phủ việc hầu bóng rất vui nhộn và hiệu quả trong việc giải quyết, giải tỏa, tư tưởng căn cơ cá tính con người nhờ sức mạnh tâm linh bằng những nghi lễ khăn chầu áo ngự, lễ lạc hương hoa, diễn tả lại hình bóng, hành vi, bản chất thánh thiện của những vị Thánh mà người hợp căn, kính trọng hầu bóng để nương nhờ sức mạnh tâm linh đó để sinh tồn được tốt mệnh hơn, được toại nguyện trong cuộc sống.
Về nhà Trần thì hoàn toàn là lính trận, không khác gì quân đội bây giờ, những người có căn cơ, định mệnh, bản chất cá tính trùng hợp với các vị thánh của trần triều thì cũng khăn áo nghi lễ hầu bóng. Nhưng sắc thái thì khác hẳn bốn phủ, sự oai phong lẫm liệt của lính trận ( quân đội ) phát sinh trong lúc hầu bóng quả thật là khác thường, nhất là những vấn hầu Đức Ông đệ tam cửa suốt thì rất oai hùng. Người hầu bóng thắt cổ xiên lình nhọn đâm vào má xuyên từ bên này sang bên kia, quả thật ai chưa chứng kiến thì khó có thể tin. Hay nung bàn quốc trên lửa cho đến lúc nóng đỏ cả sắt để dẫm chân đi đất lên mà không bị bỏng chân, nhiều người còn đập chén uống nước để dạch lưỡi lấy máu làm bùa thiêng trừ tà chữa bệnh, sau đó uống một hớp nước là máu tự ngừng chảy.
Đến ngày nay còn rất ít người hầu nhà trần, hầu hết thường là hầu bốn phủ, bởi vận đất đang thời bình. Đồng bóng trần triều bắt tà chữa bệnh theo nghiệp làm thầy còn rất ít người. Chỉ có một số người mắc bệnh tật do căn cơ định mệnh là hay thường cúng lễ trần triều, để cầu bệnh thời nay là vẫn còn hiệu lực sát thực về tâm linh.
Đồng bóng ( Đạo Thánh ) vốn giải quyết về bản chất, căn cơ, giới tính. Căn mệnh.
ví dụ:
người là đàn ông nhưng bản tính lại của đàn bà hoặc ngược lại, mang căn cơ bản chất tính cách trùng lập với một hàng thánh nào đó như cô, cậu, chúa chầu, quan cách..v..v.. Và nặng nề hơn nữa là bản chất con người thường xuyên hưng phấn khác thường, đến mức dẫn đến bất ổn trong cuộc sống hoặc công việc, hoặc bị đưa đẩy đến những cơ duyên bất lợi cho cuộc sống sinh tồn hay tư tưởng bất ổn. Thì việc lễ thánh hay hầu bóng để nhờ sức mạnh tâm linh mà cân bằng lại giới tính cho hợp với đời thường, và có những cơ duyên tốt.

Những việc hầu bóng hay cúng cầu này, vốn là văn hóa tâm linh cổ truyền đã bao đời của người Việt. Đã đem lại những điều tốt đẹp về Đạo đức xã hội nhân gian, giải quyết nỗi bức xúc về bản chất cá tính của con người, tránh được căn nguyên gốc rễ phát sinh những tệ nạn cho đương sự và cộng đồng, xã hội.
( trên thế giới duy nhất chỉ có Đạo Thánh của đất Việt, là trọng tâm giải quyết về vấn đề giới tính căn cơ ).
Tôi có vài lời ít hiểu biết, xin mạo muội đề cập về Đạo Thánh đất Việt
Với mục đích, giúp những người chưa hiểu về Thánh Đạo đất Việt
Tham khảo, và tìm cội nguồn tâm linh dân tộc của chính mình.
Nếu có thiếu sót ở đâu mong được các Đồng Đạo
lượng thứ và phát tâm chỉ giáo.
Hiện nay văn hoá chính thống của đất Việt đã và đang bị mất đi bản sắc tốt đẹp cùng hiệu quả tâm linh trong tay những thầy bà ít hiểu Đạo, và kém đạo đức, dẫn đến cảnh buôn thần bán thánh, mê tín dị đoan.
Những người hầu thánh thời nay, Đại đa số không phát dương bản chất đồng Thánh bóng thiện, cứu dân độ thế, mà việc hầu Thánh chỉ vì mục đích muốn cầu những may mắn trong đời sống và công việc mà thôi.
Đau đớn hơn nữa, là văn hầu đã bị một số người cải biên, làm sai lệch truyền thuyết dân gian về các vị thánh, các đền phủ hiện nay chẳng khác gì những vũ trường để mua vui, làm sân chơi cho những người nhiều tiền lắm của. Biến đạo trở thành công cụ chiếm lĩnh lòng người, du ngủ đường đời, tạo cơ hội béo bở cho những kẻ buôn thần bán Thánh, mượn đạo để kiếm quyền sinh lợi, hại đời hại người.
Buồn hơn nữa, là nền văn hoá chính thống của đất Việt, vốn là tâm linh của dân tộc, đã kích thích đất mẹ, phát sinh ra những nhân tài đức độ mang bản chất anh hùng, thánh thiện, bảo vệ quê hương, đánh bại nhiều quân xâm lấn cõi bờ sông núi, lại chưa được được những hiệp hội văn hoá của thế giới công nhận. Trong khi mấy cái cồng chiêng của tây nguyên thì lại được những nhân sĩ quan tâm.
Tôi đại diện tâm linh của thánh đạo, cầu mong những người có điều kiện phát dương chính đạo, hãy vì tâm linh của đất Việt, Vì giống nòi ông cha, Vì đạo đức của bản thân, vì tương lai phúc lộc của con em, mà xây dựng tu bổ nền văn hoá chính thống của đất mẹ Việt Nam.
Tâm linh tôn giáo của đất việt bị tổn thương mai mọt đã lâu nay, nếu ai vì mục đích quyền lợi cá nhân mà huỷ hoại triệt phá đạo, chắc không thể thoát khỏi sự trừng phạt của tiên tổ giống nòi.

Không có nhận xét nào: